Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên.Thậm chí, phải viết, phải sống.Để tí nữa em bảo cháu vào.Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp.Lại về nhà bác ôn thi.Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận.Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi.Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn.Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.
