Ôi, đời ta kế hoạch từng tháng từng năm.Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt.Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh.Về quan niệm sống cũng như hưởng thụ.Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này.Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho.
