Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi. Em vẫn biết là anh bất mãn. Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.
Khỏe theo nghĩa dẻo dai. Nghĩa là bạn có cơ hội lén lút viết và gõ hơn. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.
Tôi rất không thích đi sâu vào cay nghiệt hay hằn học, vì nếu thế, tôi lại dễ bị giống bất cứ kẻ tầm thường không có khả năng sáng tạo nào khác. - Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông. Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe.
Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn. Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh. Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi.
Tôi về, cũng đỡ in ít. Mẹ tôi đi về phía bên kia. Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.
Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính. Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu. Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.
Nhưng cũng thông cảm với ông ta. Lúc cần vẫn có thể tập trung huy động năng lượng trong một khoảng thời gian ngắn. Em vẫn biết là anh bất mãn.
Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào. Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng. Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.
Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc. Nhưng trên vỉa hè, có tấm biến Xin quí khách vui lòng để xe lên vỉa hè. Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt.
Từng trang, từng trang… Sự giáo dục không không linh hoạt ấy khiến con người trở nên ích kỷ, rất ích kỷ. Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn.