Chúng làm chúng ta cười và làm chúng ta khóc.Lần đầu tiên tôi gặp Marva và phỏng vấn bà ở Westside Preparatory School, một trường tư bà đã lập bên ngoài hệ thống học đường của thành phố Chicago.Nhiều năm trước, tôi đã quyết định coi việc cống hiến không phải một sự bó buộc, mà là một cơ hội để cho lại điều chúng ta đã nhận.Chúng giống như chiếc la bàn riêng để định hướng cho ông trong một tình huống cực kỳ nguy hiểm.Mẹ nói, "Không, còn lon nữa đây" và bà mở ngay ra.Bà bắt đầu làm chủ và điều hành công ty và trở thành một người phụ nữ hết sức thành công, nhưng đồng thời bà cảm thấy không được hạnh phúc vì bà không còn tiếp xúc gì với các khách hàng.Tôi đã soạn ra cho mình một danh sách câu hỏi để tự hỏi mình mỗi buổi sáng khi thức dậy.Lúc đó tôi nhận ra rằng tất cả những hành động này chỉ là những chiến thuật để tôi tránh cơn đau lưng và có một trạng thái dễ chịu nào đó.Khi bà theo đuổi địa vị này, công việc của bà mang một tiêu điểm hoàn toàn khác.Nhưng không, anh đã chọn một quyết định khác hẳn để thay đổi cuộc đời mình và giúp thay đổi cuộc đời của biết bao nhiêu người khác.
