Chúng ta suy nghĩ và cư xử thông qua suy nghĩ và mong muốn của người khác.Bước đầu tiên để đánh thức những tiềm năng đó là gia tăng niềm tin vào chính chúng ta, ít nhất đủ để cố gắng, thậm chí để chấp nhận thất bại.Tôi không nói rằng chúng ta nhất định phải quan tâm đến nhận xét của người khác và rằng chúng ta không nên để cảm xúc của mình bị ảnh hưởng.Sự nhiệt tình trong bất kì công việc nào cũng giúp chúng ta:Sự bình an trong tâm hồn nằm trong bản thân của mỗi người… Những vũ khí bảo vệ nó không phải là gươm giáo hay mộc đỡ, mà là một sự trung thực không một vết nhơ, trung thực ngay cả với lỗi lầm của mình.Và thế là, khả năng của chúng ta vẫn bị chôn vùi.Patton đã từng nói, Thành công là độ cao chúng ta nhảy bật lên sau khi tiếp đáy.Rogers, trong bài bình luận về cách cư xử, năm 1984, đã nói: Nếu cách xử sự là một con vật, thì nó sẽ là loài vật nguy hiểm.Điều đó cũng giống như việc bạn muốn mở khóa để thoát khỏi nơi giam cầm, nhưng lại không biết rằng chiếc chìa khóa đang ở ngay trong chính bản thân mình, trong cách suy nghĩ của mình.Vì thế ông dành ít thời gian viết ra một danh sách các việc quan trọng đối với ông.