Đang lái xe thì bạn nhớ ra là phải gọi điện lại cho Suzie phải không? Không vấn đề gì. Mục đích là tăng cường những cảm giác tội lỗi của chúng ta bằng cách sử dụng các tình huống và sự liên kết liên tưởng. Từ đầu tiên là “chiếc giường”.
Ôi chao! Con rệp lớn đó xuất hiện và cứ vo ve trên mũ của ông ấy. Phản ứng của chúng ta thường theo bản năng. Hãy tưởng tượng bố mẹ bạn chuyển các khoản thanh toán để đảm bảo cho địa vị xã hội của bạn (bảo hiểm xã hội).
Điều này bắt nguồn từ ý niệm rằng hầu hết họ trong thật thông minh và giỏi giang. Ví dụ, Roland from Poland (Roland đến từ Poland), Sue likes her shoe (Sue thích đôi giày của cô ấy), Stan is a fan (Stan là một người hâm mộ) hay Dennis plays tennis (Dennis chơi tennis),… Chúng ta sẽ gắn cho mỗi khoản chi ngân sách tiền mặt tương ứng với một vật dụng.
Một vấn đề khác khiến chúng ta khó chịu, đó là phải viết đúng chính tả. Tôi biết một vài người cho rằng mình “không có năng khiếu học các ngôn ngữ mới”. Chúng ta phải làm gì nếu bài thuyết trình bị thay đổi ở phút cuối, nó sẽ diễn ra ở một phòng khác?
Nhắc lại tên trong khi trò chuyện cũng như các chi tiết liên quan đến người đó,… Nơi các bạn gặp nhau hay nghề nghiệp của anh ta. Một trong số những người dự triển lãm (không phải người trong bức tranh) đến từ Na Uy tự giới thiệu anh ta là Peter Larsson với giọng điệu phát âm của người Na Uy. Tôi không có cách gì để có thể thuyết phục bạn rằng đây không chỉ là một phương pháp mang lại hiệu quả cho bạn mà đồng thời nó còn có tiềm năng vô hạn nữa.
Càng sử dụng nhiều từ mới thì bạn càng nhanh chóng khiến chúng trở thành một phần không thể thiếu trong vốn từ điển của bạn. Chú ý đến những người mà bạn muốn nhớ và nhắc lại tên họ. Tôi đã nói như vậy phải không?
Sau đó, tôi đề nghị những người đàn ông/người chồng/bạn trai, miêu tả chính xác trang phục mà người phụ nữ của họ đang mặc… áo sơ-mi, quần dài, áo choàng, áo vest, tất ngắn, giày, kẹp áo, đeo nhẫn… Chúng ta thường nói hiện tượng này bằng những cụm từ như: “sự sao lãng”, “sự đãng trí”, “không tập trung” và rất nhiều cụm từ khác, mà có thể tóm lại bằng cụm từ “không chú ý”. “Sophia à, tôi vừa nhìn thấy cô ăn đào, liệu cô có còn giữ hạt đào lại không? Tôi có một thú vui là sưu tầm hạt đào trong phòng khách.
Nếu tôi phải ghi nhớ cuộc hẹn với bạn thì việc này cũng đồng nghĩa tôi phải quên đi 4 số điện thoại của Nancy, người mà tôi muốn mời đi chơi tối nay…”). Tôi có thể đảm bảo chắc chắn rằng bạn không bao giờ sử dụng đến nó… Tôi phải làm sao đây?
Đó chính là việc sạc chìa khóa, tiếp thêm sinh lực cho chúng. Tất cả quân lính của ông đột ngột mong muốn được ngồi dưới cây táo. Chúng ta biết cách lựa chọn môi trường học tập nào tốt nhất cho mình và tận dụng tối đa khoảng “thời gian Xanh”! Điều này, tự nó, sẽ làm tăng mức độ tiếp thu của bạn.
Chẳng hạn, bạn đang học khoa lịch sử của một trường đại học. Điều đó có nghĩa là lãng phí 1,5 giờ cho một bài giảng. Michelle đi nghe điện thoại.