Bà viết cho tôi: "Một buổi tối, chuông điện thoại reo. Hồi còn là một cô gái nhỏ, bà muốn chơi với trẻ con hàng xóm, nhưng không trông thấy những nét phấn vẽ. Để cho cơ thể duỗi ra.
Hồi đó, ai hơi chỉ trích ông là ông phật ý, nổi nóng ngay. Nó là kết tinh những lịch duyệt của cả nhân loại, cha truyền con nối biết bao nhiêu đời. 141 Mỹ kim, mà con số ấy chính là lợi tức của ông vậy.
Kẻ mạnh khoẻ nhứt mà ưu phiền thì cũng hoá đau được, đại tướng Grant thấy như vậy trong những ngày sắp tàn cuộc Nam Bắc phân tranh. Và cũng không bao giờ chúng mở miệng cám ơn nữa. Little mà xin người khác chỉ trích ta một cách ngay thẳng, có ích, ngõ hầu ta được dịp tu thân.
Tôi buồn đã lỡ sinh ra làm cái kiếp người. Và có lẽ họ tin như vậy thiệt, vì khi ta đã muốn tin điều gì thì cơ hồ khó mà không tin nó được. Tôi thấy tôi đương đứng ở ngã tư đường đời và tôi phải lựa lấy một quyết định quan trọng.
Tôi thành thực tin rằng có một trí sáng suốt biết nhận chân giá trị của mỗi sự vật là nắm được bí quyết mầu nhiệm nhất để cho tâm hồn hoàn toàn bình tĩnh. Đại tướng Marshall cũng vẫn theo phương pháp đó, trong thời đại chiến, khi ông làm Tổng tư lệnh quân đội Hoa kỳ. Ông là một trong số hàng ngàn người tình nguyện đi gõ cửa từng nhà ở khắp châu thành Nữu Ước để nhắc nhở dân chúng.
Ba năm sau, bà ta phải bán lại những lô đất với số tiền bằng một phần mười giá mua. Không, nói vậy không đúng. Tôi ngồi trên khoảng đất cao, trước một khu rừng thông rậm rạp cùng với một số khách du lịch khác.
Toscanini mỗi đêm chỉ cần ngủ 5 giờ, nhưng Calvin Coolidge lại phải ngủ 11 giờ. Trong lòng ta có Thiên đường mà cũng có Địa ngục là thế đó. Canby Robinson thì trong năm người bệnh nằm ở nhà thương John Hopkins, có bốn người đau vì lao tâm, ưu tư quá.
Vậy xin bạn để tôi kể phương pháp mà ông Willis H. Gặp gió mùa, dông tố, đáng lẽ chết vì sợ, thế mà không. Nhưng chuyện xảy ra thiệt.
Trước kia nhiều phen tôi mất thì giờ đợi anh ta tới nửa bữa. Nhưng cảnh ngộ của ta khác: ta sống một đời tầm thường quá. Tôi biết bạn đã nghe câu ấy đến ngàn lần.
Ông trả lời: "Chẳng khi nào thân phụ tôi lại rỗi thì giờ nghĩ đến những kẻ mà người không ưa". Rồi chúng tôi quỳ xuống và cầu Đức Chúa Cha thương yêu, che chở. Đau đơn quá, ông không chịu nổi.