Trông cậu buồn cười quá. Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. Hoặc là chúng sẽ trở nên gian dối.
Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng.
Vì thế mà nó làm bạn hay tự hỏi bạn có phải là bạn không. Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên. Nhưng họ sống không bình thường.
Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó. Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán.
Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào. Chả phải bổn phận gì. Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau.
Họ mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.
Nhưng nó không còn ở đó. Chuyện học hành vừa qua là do con sức khỏe yếu, với lại ham chơi vi tính. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được.
Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau. Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy. Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.
Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Xung quanh là người.
Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần. Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi. Hoặc đôi lúc viện đến nó để xoa dịu những vết thương.