Ông bèn họp cả nhóm, rồi xin họ có nguyện vọng gì, cứ nói thẳng ra, không ngại chi hết, rồi ông sẽ hết sức làm cho họ vừa lòng. Trong một bữa tiệc, ông khách ngồi bên tay mặt tôi quả quyết rằng câu "Có một vị thần nắm vận mạng của ta, ta cưỡng lại không được" là ở trong Thánh kinh. Vậy muốn cho người khác theo ý kiến mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ ba sau này: "Khi bạn lầm lỡ, hãy vui lòng nhận lỗi ngay đi".
Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi. Ông nói: "Bắt người nhà chịu sự rầu rĩ, càu nhàu của mình có ích chi đâu? Than ôi! Hạng trung nhân không hành động như vậy. - Chúng tôi không có người giám thị nào hết - ông giám đốc trả lời - Có lẽ cũng có người ăn quịt, nhưng chúng tôi không cần biết tới.
"A! Tụi làm đêm tự cho giỏi hơn tụi mình sao! Rồi coi!". Ông nghĩ tới cách mà người ta chưa từng nghĩ tới. Trước hết đáng lẽ tăng số lợi lên được.
Tôi ngọt ngào kết luận: - Vậy, có lẽ đừng nên rờ. Nhưng có một nhà sản xuất khôn khéo hơn họ nhiều vì ông ta đã thâm hiểu khoa dẫn dụ người. Anh không ra lệnh cho các em đâu, không muốn quấy rầy các em đâu.
Nhưng nụ cười đó phải tan ngay, vì ông giám đốc tiếp tôi bằng lời "bật ngửa" này: Tôi biết rằng cô đã sống và viết những tác phẩm của cô ở Concord tại miền Messachusetts. Ông ấy không thể lặp đi lặp lại một mình suốt ca buổi chiều câu: "Xe hãng Mỗ rất tốt".
Mà thật tình ông đắc chí là phải. Thiệt là cao thượng. Biên lên bản đồ đính theo đây, tổng số nóc nhà mới hoặc nóc nhà sửa lại mà ông cho là đã bán được, nhờ cuộc cổ động năm ngoái.
Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân. Kẻ làm quấy oán trách đủ mọi người, mà chẳng bao giờ oán trách mình cả. Có kẻ làm bộ đau, bắt người săn sóc mình, chiều chuộng mình để được thấy mình là quan trọng.
Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm. Đến lượt ông, ông hỏi lại họ: "Bây giờ, các thầy cho tôi biết tôi hy vọng ở các thầy được những gì?". Đã từng có người bắt tay vào việc làm với một lòng hoan hỉ vô biên và vì vậy mà thành công.
Ông ta bằng lòng liền. Nàng sinh được năm đứa con ngộ nghĩnh và gia đình chúng tôi như một tổ uyên ương. Những lời điên rồ hợm hĩnh và vụng dại đó, ông tuyên bố giữa công chúng, trong khi ông qua thăm Anh hoàng; ông lại cho phép tờ báo Anh Daily Telegraph công bố lên mặt báo nữa.
Chúng ta chỉ dùng một phần nhỏ những khả năng vật chất và tinh thần của chúng ta. Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi. Bằng một giọng cảm động, bà ôn lại những kỷ niệm êm đềm hồi xưa: