Tôi đã chọn đúng đề tài để nói. Trong suốt cuộc đời làm phát thanh viên của mình, đó là những giây phút mà tôi ghi nhớ nhất. Tương tự, hãy cẩn thận với các từ quen dùng mở đầu câu như: cơ bản là (basically), nói chung là (generally), dù sao (anyway), hy vọng là (hopefully)… Một hôm nào đó đang xem bản tin buổi tối trên truyền hình, bạn thử chú ý xem mình có nghe người phát ngôn viên liên tục nói những từ này hay không.
Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Herb là đứa nhìn thấy Moppo trước tiên. Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này.
Bà bận rộn suốt ngày ở xưởng làm nên phải thuê một người bảo mẫu lớn tuổi chăm sóc cho anh em tôi và dọn dẹp căn hộ nhỏ ở phố Bensonhurst (Brooklyn). Song xét về yếu tố thứ ba thì ông quả là một người nổi bật. Bạn đã được nhận vào làm việc.
Lỗi là ở chính chúng ta. Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?. Đừng nghĩ rằng việc nêu ra một câu hỏi thông minh là đủ, còn phải lắng nghe câu trả lời của họ và sau đó biểu lộ thái độ lại ngay.
Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ. Cavett biết rằng điều này làm cho chương trình có hồn, chứ không cần phải tìm kiếm những ý tưởng xa xôi đâu khác.
Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ. Lũ lụt ở miền Tây, băng tuyết lở ở miền Đông, rồi động đất, hạn hán, cháy rừng… Nếu không thích nói về thiên tai đang diễn ra trên thế giới thì bạn có thể khơi mào ngay hiện tại. Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra.
Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. Không ai chê trách Cuomo vì sự sắc sảo và uyên bác, vì cách lập luận thú vị của ông. Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả.
Hãy điểm lại mà xem, những người mà chúng ta thích trò chuyện nhất thường là những người cảm thông với chúng ta nhiều nhất. Nghị sĩ Kegauver có vẻ như thất vọng hoàn toàn về câu trả lời của Stengel, ông ngó tới ngó lui tìm một người nào khác để được nghe một câu trả lời ưng ý hơn. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Tôi xem hai vòng đua đầu mà nhấp nha nhấp nhổm, bụng bảo dạ: Có ba điều chắc chắn trong đời: Chết, đóng thuế, và con Apple Tree phải chiến thắng trong vòng đua thứ ba hôm nay. Và cho đến hôm nay, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cái nghề mà thuở ấy tôi chỉ bắt đầu với một niềm say mê, lòng hăng hái mà không hề có một tí kinh nghiệm nào.
Don Rickles là một chàng trai khoái chọc cười trên sân khấu cũng như ở các bàn tiệc. Hãy dùng từ dùng!!). Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến.