Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi. Càng xa em ta càng thấy yêu em.
Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ. Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ. Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận.
Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm. Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường. Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên.
Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu. Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không. Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.
Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.
Như một khẩu hiệu của tâm thức. Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết. Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng.
Nhưng không được, cái chăn có vẻ rộng quá. Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào. Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi.
Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó? Bạn không muốn rũ bỏ hoàn toàn để làm mới toàn bộ.
Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt. Con người muốn mau lành bệnh cũng thế. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.
Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.