Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa.Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt.Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.Cái lồng to bị thủng và đang sửa chữa chăng? Hay là lũ chim không chung sống hòa thuận được trong cái lồng chung? Con phượng hoàng đất một mình một chuồng trông thật đẹp.Cả hai đều không biết những sự ngắt cụt cảm hứng có thể dẫn đến lãnh cảm.Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.
