Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ.Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau.Hình như mắt tôi rơm rớm.Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh.Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được.Anh đã đến và hỏi: Em thử đoán xem anh sắp nói gì nào? Anh đã tính chuyện đó suốt mấy ngày.Có thể họ ngấm ngầm bắt tay nhau để xoay thế giới theo quỹ đạo họ muốn.Từ đó mà tôi chọn cả tiếng nói về tình yêu, về Nhân Loại.Cậu em kia, là một người tốt.
