Abraham Lincoln rất am tường điều này. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn. Tôi chỉ nói để giúp vui khán giả.
Việc này chắc chắn không bao giờ thừa. Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác. Chúng ta quên toàn bộ câu chuyện này đi và chúng em không bao giờ tái phạm nữa, được không thưa thầy?
Anh chàng la lối om sòm: Chúng tôi đã thông báo với mọi người rằng anh sẽ nói về tương lai của ngành thương thuyền! Còn tôi thì bỏ công sức nghiên cứu kỹ lưỡng để giới thiệu cho anh. Hãy điểm lại mà xem, những người mà chúng ta thích trò chuyện nhất thường là những người cảm thông với chúng ta nhiều nhất. Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?!
Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động. Thay vào đó hãy trình bày bạn có thể làm tốt công việc hơn những người khác như thế nào. Nhờ vậy mà phong cách hài hước của Bob rất đa dạng và phong phú.
Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa. Nếu một ngày nào đó bạn ở vào vị trí của tôi và nói trước một lễ tang, hãy nhớ đi nhớ lại rằng người ta đến đó không phải để nghe bạn nói. Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời.
Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ. Thế là âm thanh êm dịu do tôi tạo ra chiếm vị trí độc quyền. Và đây là một kỹ năng mà tôi không hề đánh giá thấp.
Nói chuyện hài hước thuộc về một phong cách riêng của bạn. Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói. Bởi ông nghe nói nước Mỹ là nơi đầy hứa hẹn, rằng những con đường ở đây đều lát bằng vàng! Nhưng tới đây ông đã học được ba điều:
Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi. Hoàn toàn ở thế chủ động và không thể né tránh được. Anh rất hăng hái mỗi khi nói về lĩnh vực truyền thông hay đảng Cộng hòa.
Thái độ hào hứng, cởi mở. Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này. Ở nữ giới còn khó khăn hơn bởi họ có những điều kiêng kỵ đặc trưng.
Bạn nói có nhanh quá không, hoặc có tẻ nhạt không, phong cách nói riêng của bạn như thế nào… Khách quan hơn cả là hãy nhờ người thân góp ý. Nó phóng vù vù như vũ bão trước sự sững sờ của mọi người và về đích trước tiên. Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này.