Quan điểm của tôi hoàn toàn ngược lại! Chúng ta đang nói nhiều hơn bao giờ hết, và bằng nhiều cách thức hơn bao giờ hết. Tôi kéo cái micro sát vào miệng và nói những tiếng đầu tiên trong nghề phát thanh của mình: Và ít ai biết rằng Jack đã đi buôn từ hồi 14 tuổi.
Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò. Bạn nên nhớ rằng sự chăm chú lắng nghe sẽ giúp bạn có thể phản ứng lại tức thì những gì người khác nói. Ngày nay đó chính là điều quan trọng nhất: An toàn.
Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn. Tóm lại, sự chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đi phỏng vấn chẳng bao giờ thừa cả. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles.
Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn. Bất cứ lúc nào không mở lời được hãy nhớ đến nhà triệu phú trẻ. Bởi suy cho cùng trong hoàn cảnh này mọi người sẽ chẳng để ý xem bạn ăn nói có tài hoa không, bạn có là một nhà diễn thuyết sắc sảo không.
Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Tôi sẽ nhìn vào camera và nói: Tôi đang đi dạo ở dưới kia thì được người ta đưa lên đây, giao cho tôi bản tin này và bảo rằng Brokaw bệnh rồi, hãy thế chỗ anh ấy… Chính là Danny Kaye! Vị khách mời này và chương trình nói về anh đã làm cho rất nhiều người phải bất ngờ.
Chớ nên nhảy ngang xương vào cuộc đối thoại của người khác chỉ vì muốn gây sự chú ý. Nếu không cẩn thận khi dùng chính xác từ thì bạn sẽ gặp bất lợi lớn. Ví dụ theo ý kiến chủ quan của tôi, các bạn nên nói cụ thể văn phòng, nhà cửa, đường ống điện-nước, xa lộ cao tốc… hơn là chỉ thích luôn dùng từ cơ sở hạ tầng, vĩ mô, vi mô.
Năm thành phố nào có tỉ lệ phạm pháp nhiều nhất nước Mỹ? Cũng chính là New York, Chicago, Los Angeles, Las Vegas và Miami. Người ta đã trao lại cho tôi tấm ảnh duy nhất họ tìm thấy trong người nó. Cavett biết rằng điều này làm cho chương trình có hồn, chứ không cần phải tìm kiếm những ý tưởng xa xôi đâu khác.
Chẳng hạn đây ai cấm bạn tự trò chuyện với chính mình! (Có điều cách này chỉ nên tiến hành ở trong nhà hay ngoài vườn mà thôi. Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?. Người nào không hề mắc một lỗi nhỏ cũng chẳng thể tạo ra một thành tích vĩ đại.
Nhưng khổ thay, khi đối diện với người khách hàng đầu tiên trong đời mình, cậu bé 14 tuổi lại ngập ngừng, lắp bắp. Bạn thấy đấy, không việc gì phải xấu hổ, thẹn thùng hay e ngại cả! Chúng ta nên chia sẻ tâm sự của mình, thắng thắn và bộc trực, không quanh co, không giả tạo. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt.
Thật là khó khăn và rắc rối. Nếu được mời phát biểu, trước khi nói phải biết chắc rằng bạn có những điều gì cụ thể để nói hay không. Bắt đầu từ những chuyện thường nhật trong cuộc sống chứ đừng đụng đến đề tài quá hóc búa.