Ngày nay, từ cấm kỵ (taboo) đã vơi bớt nặng nề vì càng ngày chúng ta càng cởi mở hơn với những tư duy, quan điểm mới. Hỏi về các vấn đề mà họ hoàn toàn có thể trả lời được. Bản thân tôi cũng ngại khi nói đến vấn đề này.
Những câu hỏi như vậy có hai mục đích: giúp cho các bạn làm quen với nhau, hiểu biết về nhau rõ hơn so với những lời giới thiệu sơ lược ban đầu; và đây cũng là dịp để đo thử kiến thức của đối phương, bạn sẽ bắt đầu biết họ thuộc trình độ nào, có quan tâm thời sự hay không… Sau đó chúng tôi lấp vào chương trình với những cuộc điện thoại từ các thính giả. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50.
Không, anh ấy đã đúng dậy được… Chúng tôi không biết anh ấy là ai… Khờ khạo như thế thì nguy to, phản tác dụng hoàn toàn! Bạn có muốn nghe kể về tim gan của ông hàng xóm kế bên nhà bạn không? Hay chẳng hạn như chuyện cô công nhân của bạn đi nghỉ cuối tuần với mẹ chồng như thế nào… Có thể là không, vì thế hãy uốn lưỡi bảy lần trước khi… cởi mở. Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui.
Và dùng hay không dùng là quyền của bạn. Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ. Đôi lúc bạn cũng có thể pha vào một chút khôi hài để làm vơi bớt không khí ảm đạm.
Cuối cùng thì có một người gọi Jack lại, ông Pickering, chủ một cửa hàng tạp hóa. Tôi vẫn nhớ một cao trào trong vở hài kịch cổ điển The Honeymooners. Và nhiệm vụ của các đài phát thanh và truyền hình là tổ chức những chiến dịch thu góp tiền của.
Một giờ qua trò chuyện với anh thật thú vị! Anh thật tuyệt vời, như thường lệ. Jim kể anh đã từng thử nghiệm với một anh chàng đi đâu cũng Khỏe không? kiểu này. Cha đã mất ba năm về trước.
Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm. Trên màn ảnh, truyền hình hay sách vở, có nhiều điều cấm kỵ đã cất cánh bay đi bởi chúng không còn hợp thời.
- Mitchum này, anh nhận xét gì về những bộ phim do John Huston làm đạo diễn? Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai. Tất cả chúng tôi khi đón nhận tin anh qua đời đều bị sốc mạnh.
Martin Luther King Jr. Đó chính là tính công bằng trong giao tiếp: Một sự tương tác hai chiều. Nào bây giờ thì hãy trở lại Những phương pháp vàng của chúng ta.
Ở Hope, nỗi ám ảnh không là một chủ đề cụ thể mà là phong cách cụ thể - trả lời mọi câu hỏi hết sức gượng gạo. Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?. Không biết lúc đó anh ấy có điều gì bực bội hay phiền muộn, không hiểu anh ấy có thích chương trình này hay không? Anh ta đã ăn tối hay chưa? Tóm lại là tôi không thể đoán được lý do là gì mà sự thể lại ra thế này: