Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức. Còn ngoài đời thì bạn bình thản lặng im. Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính.
Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà. Trú ngụ trong ấy là đàn cò. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.
Đừng sa sầm mặt như thế. Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Nằm trên giường cả ngày, lúc nào cũng có người bên cạnh nhưng ít trò chuyện được, những ý nghĩ gì diễn ra trong óc chị? Giờ thay băng, người thân bị xua ra ngoài hết, bạn đi lòng vòng.
Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường. Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.
Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé. Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều. Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom.
Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt. Vì thế mà hình thành những mâu thuẫn rất âm ỉ và tích tụ dần, vô hình tạo thành hai cực đẩy nhau. Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.
Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng. Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm. Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.
Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác. Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi.
Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi. Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích. Bây giờ đến tiết mục bể sục.
Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả. Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít. Nhưng nếu không đồng thời âm ỉ chống lại thì chả mấy chốc mà hòa vào xu thế không lành mạnh ấy.