Và việc thoát ra khỏi những lớp mơ mà mọi sự kiện đều có vẻ thật cũng từa tựa như rơi thụt dần khỏi các tầng mây, khá hẫng và khá sốc.Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ.Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ.Cái này không rõ lắm.Ăn cơm trưa, lúc ngồi mâm phòng này, lúc ngồi mâm phòng kia ở nhà ăn.Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán.Lần sau thì có lẽ họ không tha vì nói đúng quá, chả chừa ai ra.Cô không dám nhìn vào ai.
