Ý muốn đó có nhiều tên.Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Chẳng hạn khu vực âm nhạc (2).Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Suy nghĩ về lẽ nhân quả, người ta sẽ mất vẻ mặt vô lý, không thấy bực mình hay đau khổ khi gặp nghịch cảnh, người ta sẽ thấy nỗi khổ ở đời giảm đi mà niềm vui thì tăng lên.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Kiên tâm thì không khi nào thất bại.
