Và ưu điểm lớn nhất của tất cả những điều này là bạn không có cảm giác bị tù túng! Khi viết một bức thư, chúng ta thường phải lưu tập tin trong khi làm. Tôi đang ám chỉ sự thoải mái mà chúng ta liên hệ hay tôi sẽ nói, đừng liên hệ với tên của một người.
Điều đó còn trầm trọng hơn khi ta cảm thấy tất cả mọi người, không trừ một ai, đều học giỏi hơn ta. Một anh hùng ở Hiroshima – là Hiroshi, chở một thùng (tank) – gợi cho bạn nhớ tới họ của anh ta – Tanaka. Chúng ta chưa từng có cuộc trò chuyện này với người đồng nghiệp.
Điều thứ hai: Các bài thuyết trình, thông báo hay phát biểu trong kinh doanh chỉ nên nói ngắn gọn trong vài phút, không nên quá 15 phút. Đi du lịch vài nơi cùng một lúc quả thực hơi khó nhưng việc học vài ngoại ngữ cùng một lúc thì lại không hề khó chút nào. Sau khi đã ở trên ngọn sóng trong một khoảng thời gian nhất định, bạn có thể “ngã” vì những lý do nằm ngoài tầm kiểm soát của bạn (một người bạn ghé thăm, hoặc điện thoại reo…).
Chỉ một từ có thể giúp bạn nhớ tốt hơn, tránh được tính hay quên và mang đến một cuộc sống tốt đẹp hơn. Hãy nhìn thật kĩ gương mặt của anh ấy. Khi thầm nhủ như vậy bạn tiến đến cái đầu đĩa, lấy các đĩa phim ra và cho vào túi xách.
Bước cuối cùng là chúng ta sẽ tạo ra sự liên kết liên tưởng giữa các từ. Áp dụng các phương pháp đỉnh nhất để nhớ tên và nhớ mặt Rất tiếc, câu hỏi đầu tiên mà tôi đặt ra cho bạn là: Chiếc du thuyền đã dừng lại ở mấy cảng?
Hãy liên kết chúng lại với nhau. Tiếp theo, chúng ta đi tìm câu trả lời cho câu hỏi thứ hai. Vật dụng thứ tư, bệ xí – nhân viên cảnh sát yêu cầu bạn trình bày thuế môn bài (license) – thuế môn bài.
Với quan điểm tích cực – nó sẽ khiến chúng ta phải ngạc nhiên. Bạn không nên kiểm tra trí nhớ của người khác. Vì sao sai lầm này lại nghiêm trọng như vậy? Bởi vì chúng ta xin lỗi lần thứ nhất, lần thứ hai và dần dần trong thâm tâm ta tin rằng khả năng nhớ tên của ta rất kém.
Chúng ta phải chuyển các phụ âm B và R thành các con số. Chúng ta sẽ học được cách ghi nhớ cái tên đó sao cho đến vài năm nữa ta vẫn có thể nhớ được. Còn việc thứ hai mà chúng ta cần làm ngày mai là: trả cho Sharon50 đô-la.
Họ phải làm sao cho khán giả hiểu được họ là ai và nhân vật của họ thế nào. Nó chỉ có nghĩa là chúng ta khó nhớ một số điện thoại mà thôi. Giả sử rằng khi chiếc ví rơi vào trong ngăn bàn, nó sẽ phát ra một tiếng rơi “tõm”.
Điểm bán hàng thứ I: Cửa MCXLLLV mở theo chiều ngang. Vợ chồng bà quản lý một cửa hàng tạp hóa lâu đời. Tôi phải nghe xem chuyện gì đang diễn ra ngoài kia.