Vấn đề chính là mỗi một chữ cái này sẽ gợi cho bạn nhớ đến tên của họ. Nếu những quy tắc đó phù hợp với bạn thì bạn có thể thoải mái thực hiện chúng. Thứ hai, sự liên tưởng không phải lúc nào cũng tồn tại lâu dài.
Wolfgang, một cái tên Đức, không phải là một bầy sói mà là “đường đi của con sói”. Ngày nay, các kĩ năng của chúng ta đã vượt xa so với họ trước đây. Trên 90% trí não của chúng ta không được sử dụng (với một số người thì điều này rất rõ ràng…).
Nếu bạn không muốn quên uống thuốc vào buổi sáng và trước khi đi ngủ, bạn có thể để thuốc cạnh bàn chải đánh răng (giả sử một ngày bạn đánh răng hai lần, vào buổi sáng và trước khi đi ngủ). Điều này sẽ tác động đến khả năng của chúng ta trong suốt thời gian còn lại trong ngày. Nó sẽ đầy thông tin trong một khoảng thời gian nhất định.
Để thực hiện mục tiêu này, ông đã phát triển kĩ thuật để ghi nhớ độc nhất. Phương pháp này cũng tương tự như phương pháp RomanRoom. Câu hỏi đưa ra là: Ta đã làm gì với cái tên Roger Waterhouse khi lần đầu tien nghe thấy? Không gì cả!
Chúng ta sẽ luôn nhớ tốt hơn những thứ mà chúng ta cảm thấy hứng thú, và cũng thường không nhớ được những gì mà ta không quan tâm. Khi nào bạn tìm ra thì hãy gọi cho tôi nhé… David Green (Thủ tướng chính phủ đầu tiên của Israel) / David Ben Gurion
Từ “tree” (cây cối) trong tiếng Pháp là “Arbre”, nghe giống như “harbor” – bến tàu. Không chắc là mình đã nghe đúng tên, tôi đề nghị anh ta nhắc lại. Tôi đã viết ra những từ khóa lên chính đề thi.
Tôi kể ra câu chuyện này vì nó chứa đựng một bài học – bạn không thể đặt mục tiêu và đạt được nó nếu bạn không thật sự muốn. Vấn đề ở chỗ là cả năm thứ đó lại không phải là những thứ mà cô ấy yêu cầu… Chẳng ai bắt ta phải lấy được tấm bằng trong vòng ba năm.
Cho đến giờ chúng ta chưa được biết đến phương pháp thứ ba, và ngay bây giờ chúng ta sẽ được biết. Nếu giảng viên giảng hay đến bất ngờ, sẽ có điều ngạc nhiên xảy ra. Bà ta không còn nhớ tôi.
Nếu thế vẫn chưa đủ thì trong suốt cuộc đời, chúng ta không thể sử dụng đến 10% khả năng của trí nhớ! Hàng tỉ thứ chúng ta ghi nhớ trong phần đời còn lại sẽ thêm vào chỉ 10% trí nhớ của chúng ta. Biểu tượng mặt cười màu vàng: nhắc bạn mỉm cười hay kể một câu chuyện vui liên quan đến chủ đề đang nói. Bernard – Internet – Tên của một người được nêu ra vì những tranh luận (học thuyết) của anh ta là chất xúc tác để viết nên toàn bộ bài báo này.
Nghĩ đến khi bạn muốn gật đầu đồng ý, hãy kể một câu chuyện cười hay kết luận cho một ý kiến nào đó bằng một câu hỏi có mục đích. Tuy nhiên, nếu chúng ta không phải là những diễn viên có năng khiếu bẩm sinh thì chúng ta cần dùng đến sự giúp đỡ của các móc treo. Vậy nên, những điều bạn cần làm là bây giờ cũng cố lại mối liên hệ đó.