Bạn nên quên rằng nó là thơ hay, chỉ đọc vì truyện và những tư tưởng xã hội của nó thôi.Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Lẽ dĩ nhiên là bạn thích đọc báo (việc này có thể làm trong khi đợi bữa) hơn là nghĩ tới cái bổn phận bình thường mà quan trọng ấy - bổn phận tự xét mình - thì cái đó tùy bạn.Y đi, hoặc nhờ một công ty du lịch chỉ dẫn, hoặc tự kiếm đường lấy.Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).
